Trò chơi tâm lý và cái kết không ai ngờ

Tại một lớp học buổi tối dành cho người đi làm, giáo viên tâm lý học bước vào và nói với các học viên:

– Chúng ta cùng chơi một trò chơi!

– Trò chơi gì, thưa thầy?

Giáo viên chỉ định một trong số các học viên giơ tay tình nguyện chơi. Đó là một phụ nữ tên Aliza.

Giáo viên yêu cầu cô viết tên 30 người quan trọng nhất đời cô lên bảng.

Sau đó, giáo viên yêu cầu cô xóa đi 3 tên mà Aliza cho rằng ít quan trọng nhất đối với cô. Eliza liền xóa tên 3 đồng nghiệp.

Giáo viên tiếp tục yêu cầu cô xóa thêm 5 cái tên nữa. Aliza xóa tên 5 người hàng xóm của cô.

Trò chơi tiếp tục đến khi chỉ còn lại 4 cái tên trên bảng. Đó là tên của mẹ, cha, chồng và đứa con trai duy nhất của cô. Cả lớp lúc này bỗng im phăng phắc khi nhận ra trò chơi này không chỉ dành riêng cho Eliza.

Lúc này, giáo viên yêu cầu cô xóa thêm 2 cái tên. Eliza cảm thấy khó khăn để lựa chọn cái tên nào để xóa. Cô miễn cưỡng xóa tên cha mẹ.

“Vui lòng xóa thêm một tên nữa!”, giáo viên tiếp tục yêu cầu bằng giọng nói mềm nhưng kiên quyết.

Aliza trở nên cực kỳ căng thẳng. Hai tay cô run run và mắt cô rươm rướm nước mắt. Cô đành đoạn xóa tên người con trai duy nhất của cô. Và sau khi xóa xong, cô bật khóc nức nở.

Giáo viên mời cô về chỗ ngồi. Sau một lúc, thấy cô trở nên bình tĩnh, giáo viên hỏi, “tại sao em lại chọn chồng em ở lại trong khi cha mẹ em nuôi dưỡng em trưởng thành và đó là đứa con trai duy nhất em mang nặng đẻ đau mới có? Em có thể tìm cho mình một người chồng khác được mà.”

Cả lớp vẫn lặng thinh như tờ. Mọi ánh mắt tò mò đổ dồn về Eliza và chờ đợi câu trả lời.

Aliza bình tĩnh và chậm rãi đáp: “Rồi ngày nào đó, cha mẹ em sẽ qua đời trước em. Con trai em sẽ rời bỏi em khi nó trưởng thành, đi học, lập nghiệp hoặc vì bất cứ lý do nào đó. Chỉ có một người duy nhất thực sự chia sẻ hết đời này với em. Đó là chồng em.”

Hoàng Nguyễn lược dịch

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *